Tưởng nhớ mẹ
Mẹ đã đi về với khói mây
Lá rụng (1) - tìm về với cội cây
Làm sao an trụ, tâm điên đảo?
Vô thường - chánh niệm, phút giây này
Mẹ sống một đời như áng mây
Yêu thương vạn vật với cỏ cây
Chúng con xin học theo gương mẹ
"Vân hà ưng trụ" giữa đời này
Vân Hà (2) tự tại một áng mây
Đời mẹ - vững chãi tựa rừng cây
Tiêu diêu Cực Lạc tòa sen trắng
An vui bất tử tháng năm này.
Đức Kiên (PQT)
(1) Lá Rụng: tên tập thơ đầu tiên mẹ xuất bản năm 1974
(2) Vân Hà: bút danh của mẹ, lấy ý từ một câu kinh Kim Cang "Vân hà ưng trụ, vân hà hàng phục kỳ tâm", có nghĩa là "Làm sao an trụ, làm sao hàng phục tâm điên đảo"