TÍC TẮC
Tự hỏi : “sao lòng em thay đổi ?”
Để buồn ngơ ngẩn – trái tim tôi,
Cho tình vừa chớm, đành câm lặng
Còn lại buồn vui – giây phút thôi.
Những tưởng tình thân – mãi vững bền
Thời gian càng tô điểm thêm lên,
Đâu ngờ thoáng chốc – lòng thay đổi
Tình người dâu bễ, dễ đâu bền.
Ai hỡi, tôi luôn trọn nghĩa tình
Mà người bội bạc – nghĩa coi khinh,
Đổi thay, biến hiện – như làn chớp
Để lại riêng tôi – hiểu phận mình.
Tình đời xuôi chảy mãi từ xưa
Chuyến đò tìm bến, vẫn không vừa
Hiểu đời – thuận cảnh xuôi dòng nước
Mặc lòng cho duyên phận đẩy đưa.
Phút trước, lòng ta bao vấn vương
Phút sau, lạc lõng giữa vô thường,
Than ôi, chỉ thoáng trong tíc tắc
Tình đời ngơ ngẩn, sao đáng thương…
PQT