NGHIỆP
Ai biết được đời mình
Sẽ đến đâu về đâu ?
“Nghiệp” biết…
Nghiệp cùng ta rong ruỗi
Giữa muôn dặm trần gian
Ta bụi đời đắm đuối
Nghiệp lặng lẽ – buồn vui…
Thế gian thường oán hận
Tại sao người thì vui,
Kẻ lại luôn đau khổ ?
“Nghiệp” mỉm cười – lặng im.
Vượt qua mọi thời gian
Mọi ý niệm sẽ tan
Buồn, vui trong thoáng chốc
Như chiêm bao mơ màng
Nghiệp cùng ta mọi lúc
Hiểu đời ta,
Dẫn đường ta…
PQT