MƯA BUỒN
Ngoài kia tí tách mưa rơi
Lập lòe ánh đuốc trời ơi là buồn
Mưa như trút giận mưa tuôn
Bóng như mắc nợ còn vương chút tình
Không gian sao bỗng lặng thinh
Thời gian cũng vội rùng mình đứng yên
Cửa nhà bao nỗi ưu phiền
Trời mây còn đượm triền miên nỗi sầu
Bạn bè thân thiết nay đâu ?
Có còn nhìn cảnh mưa ngâu – nhớ người ?
PQT