KHOẢNG CÁCH


Em yêu anh mà anh đâu biết
Để thời gian, ngăn cách trái tim nồng
Để tình thương vùi lấp khoảng mênh mông
Cho hai đứa dần xa hai cực…

Rồi một sớm – nắng vàng sáng rực
Chợt nhận ra rằng, ta cũng yêu em
Dẫu đi khắp phương trời góc bể
Vẫn thoáng trong tim, một đốm lửa hồng

Và từ đó, khoảng cách là vô nghĩa
Như vô cực gặp nhau ở hai đầu
Bởi yêu nhau, rồi sẽ lại tìm nhau
Dù phải vượt muôn trùng cách trở

Tình xưa cũ – thoáng còn bỡ ngỡ
Chả trách chi em, hay dỗi hay hờn
Ở bên nhau, càng hiểu rõ nhau hơn
Tình thắm mãi – khi không còn “khoảng cách”.

PQT


Page last modified on April 13, 2015, at 03:18 AM