Thương quá Hongkong

Ôi thương quá, những sinh viên vô tội
Chịu đoạ đày, đàn áp bởi yêu ma
Đôi mắt sáng, niềm tin vào lý tưởng
Đòi tự do, đòi dân chủ nước nhà

Ai cứu em, đâu thế giới tự do?
Ai bảo hộ những đôi tay bé nhỏ
Trước bạo lực, hung hăng, và xảo quyệt
Em vẫn viết : “Tự do hay là chết”

Thật xấu hổ - ôi thế giới văn minh
Vẫn thường giảng nào nhân ái, hoà bình
Sao chỉ mỗi Đài Loan, nữ lưu lên tiếng
Các nước tự do, sao vẫn lặng thinh?

Kìa lửa cháy, máu rơi và súng nổ
Lãnh đạo Hongkong thôi hãy điên rồ
Ôi tuổi trẻ, niềm tin - đâu có tội
Xin hãy dừng tay, xin chớ giết người...

Hãy chia sẻ hỡi lương tâm nhân loại
Hãy cứu các em giữa kiếp nạn phận người
Đừng nhắm mắt để sau này phải tiếc
Vì yêu thương lại khuất phục bạo cường

Cùng cầu nguyện yêu thương rồi tất thắng
Bạo tàn rồi sẽ kết thúc một ngày
Để mắt em lại trong, tình yêu lại thắm
Tự do - vinh quang đến với các em!

PQT - 11/2019


Page last modified on November 21, 2019, at 07:46 AM