!KHÔNG SỢ HÃI \\ Sợ hãi làm ta mất trí khôn\\ Cúi đầu, nhắm mắt – sống vô hồn\\ Vô tình, trước cảnh đời đau khổ\\ Hững hờ, mặc vận nước sinh tồn.\\ \\ Sợ hãi từ đâu xâm chiếm ta\\ Che đi ánh sáng – vốn chan hòa\\ Giết ta, trong lúc còn đang sống\\ Chẳng phải từ ngoài, tự chính ta\\ \\ Vô minh, bóng tối phủ thế gian\\ Đem theo sợ hãi, bởi bạo tàn\\ Chúng xây thế giới bằng máu lửa\\ Bởi thế, yêu ma mới ngập tràn\\ \\ Bình tĩnh, ngẩng đầu, mắt mở to\\ Định tâm kiên cố, sẽ không lo\\ Niềm tin tất thắng bao cuồng sợ\\ Vén bỏ mây đen – ánh sáng lòa…\\ \\ PQT